国学经典
中典首页
字典
词典
成语
首页
词典
明煦
míng
xù
明煦
拼音
míng xù
注音
ㄇ一ㄥˊ ㄒㄨˋ
词语解释
明煦
[ míng xù ]
⒈ 明亮和暖。
引证解释
⒈ 明亮和暖。
引
唐 元稹 《梦游春七十韵》:“池光漾彩霞,晓日初明煦。”
词语组词
明
字组词
煦
字组词
词语组词
míng xīn
明心
zhào míng dàn
照明弹
cōng míng
聪明
míng xìn gōng zǐ
明信公子
gāo míng yuǎn shí
高明远识
míng zhū shēng bàng
明珠生蚌
míng xiá
明霞
míng qiāo míng dǎ
明敲明打
míng shuǎng
明爽
jiǎng míng
讲明
míng wèn
明问
yuān míng tǐ
渊明体
àn chá míng fǎng
暗察明访
míng shì jù lí
明视距离
míng lì
明丽
míng shì
明示
míng zhēn
明真
gǎn míng gè
赶明个
shùn míng
顺明
kuān míng
宽明
míng míng
明明
xù nuǎn
煦暖
míng jiè
明戒
chūn xù
春煦
míng tān
明滩
xù yù
煦育
míng miè
明灭
dù yù míng
杜聿明
bó míng hàn
伯明翰
xuán míng
玄明
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
词语首拼
A
B
C
D
E
F
G
H
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z