国学经典
中典首页
字典
词典
成语
首页
词典
胡拿
hú
ná
胡拿
拼音
hú ná
注音
ㄏㄨˊ ㄋㄚˊ
词语解释
胡拿
[ hú ná ]
⒈ 胡来,胡闹。
引证解释
⒈ 胡来,胡闹。
引
元 王实甫 《西厢记》第三本第三折:“这其间性儿难按纳,一地里胡拿。”
元 白朴 《梧桐雨》第三折:“总便有万千不是,看寡人也合饶过他,一地胡拿。”
词语组词
胡
字组词
拿
字组词
词语组词
hú bái
胡白
qín hǔ ná jiāo
擒虎拿蛟
wěn ná
稳拿
jiǔ jiā hú
酒家胡
hú huà
胡话
hú wú
胡毋
hú zǐ chán
胡子蟾
xuán hú
旋胡
hú ér
胡儿
lán hú
阑胡
hú hùn
胡混
téng ná
腾拿
hú huā
胡花
hú fěn
胡粉
hú bǐng
胡饼
hú gǎo
胡搞
hú wàn chūn
胡万春
hú gē yě diào
胡歌野调
hú jiǎo
胡角
hú kè dìng lǜ
胡克定律
ná sān bān sì
拿三搬四
mí hú
迷胡
hú cái
胡才
hán hán hú hú
含含胡胡
èr hú
二胡
hú tóng
胡同
shí ná jiǔ zhǔn
十拿九准
ná niǎn
拿捻
hú rán
胡然
rán hú
髯胡
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
词语首拼
A
B
C
D
E
F
G
H
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z