中华经典
中典首页
字典
词典
成语
首页
词典
明昏
míng
hūn
明昏
拼音
míng hūn
注音
ㄇ一ㄥˊ ㄏㄨㄣ
词语解释
明昏
[ míng hūn ]
⒈ 明暗;阴晴。
引证解释
⒈ 明暗;阴晴。
引
唐 韩愈 《南山诗》:“明昏无停态,顷刻异状候。”
词语组词
明
字组词
昏
字组词
词语组词
hūn jìng chóng mó
昏镜重磨
hūn sāng
昏丧
míng mù
明牧
míng xiǎn
明显
míng jìng zhǐ shuǐ
明镜止水
shèng míng lè
圣明乐
míng mí
明迷
zhì hūn shū mài
智昏菽麦
fā hūn
发昏
jiāo míng
交明
míng yè
明业
jīn míng
金明
míng zhū yè tóu
明珠夜投
hūn shì
昏世
hóng míng
鸿明
nèi míng
内明
wǔ míng shàn
五明扇
duàn míng
断明
zhāi míng
斋明
yān qí míng wū
焉耆明屋
míng yàn dà xiào
明验大效
qīng míng
轻明
bù dòng míng wáng
不动明王
hūn yūn
昏晕
kāi zōng míng yì
开宗明义
hūn mài
昏迈
shù míng
庶明
míng xí
明习
míng gōng zhèng qì
明公正气
hūn jià
昏嫁
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
词语首拼
A
B
C
D
E
F
G
H
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z