中华经典
中典首页
字典
词典
成语
首页
词典
免臣
miǎn
chén
免臣
拼音
miǎn chén
注音
ㄇ一ㄢˇ ㄔㄣˊ
词语解释
免臣
[ miǎn chén ]
⒈ 被罢官的人。
引证解释
⒈ 被罢官的人。
引
《史记·秦本纪》:“﹝ 昭襄王 ﹞三十四年, 秦 与 魏 韩 上庸 地为一郡, 南阳 免臣迁居之。”
词语组词
免
字组词
臣
字组词
词语组词
yàn chén
燕臣
miǎn dīng
免丁
zhēn chén
桢臣
dào chén
盗臣
zhù cáng dà chén
驻藏大臣
cè miǎn
策免
miǎn shì
免试
yuán miǎn
原免
míng chén shuò lǎo
名臣硕老
miǎn de
免的
qì qún chén
弃群臣
zhǔ chén
主臣
shuò chén
硕臣
luàn chén
乱臣
miǎn xuē
免削
zéi chén
贼臣
cè chén
侧臣
lù chén
禄臣
cóng chén
从臣
juān miǎn
捐免
nìng chén
佞臣
chén shì
臣事
tuī miǎn
推免
shè miǎn
赦免
jiàn chén
贱臣
miǎn yì xìng
免疫性
zhēn miǎn
甄免
huà chén
画臣
miǎn xíng
免刑
miǎn chú
免除
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
词语首拼
A
B
C
D
E
F
G
H
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z