中华经典
中典首页
字典
词典
成语
首页
词典
蛮藤
mán
téng
蛮藤
繁体
蠻藤
拼音
mán téng
注音
ㄇㄢˊ ㄊㄥˊ
词语解释
蛮藤
[ mán téng ]
⒈ 南方所产的藤。可编簟席。
引证解释
⒈ 南方所产的藤。可编簟席。
引
宋 王安石 《示宝觉》诗之二:“却忆东窗簟,蛮藤故宛然。”
词语组词
蛮
字组词
藤
字组词
词语组词
mán zhā
蛮查
mán dí
蛮狄
mán rén
蛮人
tǔ mán
土蛮
mán jiǔ
蛮酒
mán yín
蛮淫
mán tóng
蛮童
chù mán
触蛮
mán fú
蛮服
mán jīng
蛮箐
nán mán
南蛮
chōu téng tiáo
抽藤条
pú sà mán
菩萨蛮
shī mán
狮蛮
yǎn téng
剡藤
mán bào
蛮暴
mán pí
蛮皮
mán lóng shé xuè
蛮龙舌血
ěr téng
毦藤
dú jǐn mán
独锦蛮
téng yǐ
藤椅
mán yān
蛮烟
ā mán
阿蛮
mán bó
蛮僰
yī tiáo téng ér
一条藤儿
kē téng
科藤
mán fāng
蛮方
zǐ téng
紫藤
mán shēng
蛮声
zhōng téng
钟藤
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
词语首拼
A
B
C
D
E
F
G
H
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z